Bài viết: “Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường THCS Quán Toan”.
Họ và tên: Phạm Quỳnh Anh – 7A1 – THCS Quán Toan.
Trong cuộc đời của mỗi học trò, thầy cô luôn là hình bóng của những người lái đò tận tụy, hết mình, đưa bao thế hệ cập bến tri thức. Dưới mái trường THCS Quán Toan, em đã nhận được không chỉ kiến thức mà còn cả tình yêu thương từ các thầy cô trong trường, không chỉ em mà các bạn khác cũng vậy. Giữa biết bao kỉ niệm ngây ngô của tuổi học trò, điều khiến em cảm động và ghi nhớ mãi chính là sự nâng đỡ và dạy bảo chân thành của cô Nguyễn Thị Thùy - giáo viên chủ nhiệm lớp em. Thật may mắn khi năm nay người đồng hành cùng tập thể lớp 7A1 vẫn là cô, một nhà giáo hết mình với công việc và học trò.
Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường mới, em còn là một học sinh nhỏ bé, ngơ ngác nhìn quanh hành lang lớp học rộng lớn, trong lòng xen lẫn hồi hộp và lo lắng. Mọi thứ đều lạ lẫm - từ bạn bè, thầy cô cho đến cách học. Giữa những bỡ ngỡ ấy, cô chính là người đầu tiên đến bên em, nhẹ nhàng hỏi han, hướng dẫn chỗ ngồi và giúp em làm quen với các bạn trong lớp. Ánh mắt cô hiền hậu, giọng nói dịu dàng, khiến em cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi như một người mẹ. Những ngày đầu học tập cùng cô, em còn chậm chạp và rụt rè, đôi khi chưa hiểu bài, còn ngại giơ tay phát biểu. Nhưng cô không bao giờ trách mắng mà luôn kiên nhẫn chỉ dạy, giải thích lại từng phần cho em hiểu. Mỗi tiết học, cô luôn đem đến bầu không khí vui vẻ, kể những câu chuyện nhỏ để chúng em dễ tiếp thu hơn. Dưới sự dìu dắt của cô, lớp em dần trở thành một tập thể đoàn kết, chăm ngoan và học giỏi. Không chỉ giỏi chuyên môn, cô còn là người luôn quan tâm đến từng học sinh. Khi em bị ốm hay buồn chuyện gì, cô đều nhẹ nhàng hỏi thăm, động viên, giúp em lấy lại tinh thần. Chính nhờ tình cảm và sự tận tâm của cô, em dần yêu thích việc học hơn, không còn sợ đến lớp như trước. Cô cũng là người đã giúp em đạt được những thành tích đầu tiên trong học tập. Em vẫn nhớ lần đầu được nhà trường gọi tên trong buổi tuyên dương học sinh xuất sắc hàng tháng của lớp, trường, cô mỉm cười nhìn em, đôi mắt ánh lên niềm tự hào. Cầm chú thỏ nhỏ trên tay, em cảm thấy biết ơn cô rất nhiều. Khoảnh khắc ấy em đã hiểu rằng, mọi cố gắng của mình đều không uổng phí - và công lao ấy, phần lớn thuộc về cô. Bên cạnh đó, trong một lần kì thi khảo sát chất lượng đầu năm lớp 6, do mới vào trường và mảng kiến thức chưa vững nên điểm môn Văn của em chỉ được 5,25 điểm. Khi ấy, em cảm thấy rất thất vọng và buồn bã nhưng cô chính là người cổ vũ và truyền động lực cho em tiếp tục bước tiếp trên con đường học hành. Không phụ sự tin tưởng và lòng kiên nhẫn của cô, em đã tiến bộ lên từng ngày, dần được điểm 9 môn Văn trong các kì thi cuối kì, giữa kì. Nhờ sự dạy bảo tận tình và chính nỗ lực của bản thân, em đã giành được giải nhất trong kì thi học sinh giỏi cấp trường khối 6 của trường THCS Quán Toan. Điều mà trước đây em chưa bao giờ nghĩ tới và khiến em cảm thấy vô cùng tự hào. Đối với em, cô như một điểm tựa tinh thần lớn. Có lần em làm bài kiểm tra không tốt, em buồn đến mức không muốn nói chuyện với ai. Nhưng cô đã gọi em lại, nhẹ nhàng phân tích chỗ sai và khích lệ em cố gắng hơn. Cô không khiến em thấy thất vọng về bản thân, mà giúp em tin rằng chỉ cần kiên trì thì chắc chắn sẽ tiến bộ. Chính nhờ sự dẫn dắt ấy, em không chỉ cải thiện kết quả học tập mà còn trưởng thành hơn trong cách suy nghĩ và cư xử. Đến bây giờ, khi đã quen với trường lớp và mạnh dạn hơn rất nhiều, em vẫn luôn biết ơn cô – người đã đồng hành cùng em từ những ngày đầu bỡ ngỡ cho đến hiện tại.
Cô không chỉ là người truyền đạt tri thức mà còn là người đã gieo trong em niềm tin, nghị lực và tình yêu học tập. Em luôn biết ơn cô - người đã dìu dắt em từ những ngày đầu bỡ ngỡ cho đến khi trưởng thành hơn từng ngày. Dù thời gian có trôi đi, hình ảnh cô giáo hiền hậu với nụ cười ấm áp vẫn mãi là kỷ niệm đẹp nhất trong tuổi học trò của em.